In reply for "sleeping beauty"

"Chả biết mình viết blog có khá hơn ko nhưng mình chẳng giỏi viết comment gì cả :"> Nhiều lúc rất muốn viết cái gì đó để bạn mình có thể tìm được sự cảm thông nhưng rồi cũng chẳng diễn đạt được hết ý nên lại thôi :P

Rất muốn viết gì đó bây giờ :D Ví dụ như:
- cái đầm màu xanh lá kia rất đẹp, lúc nào đó tôi sẽ kiếm cho cô :)
- cái khăn tôi mua cho cô thì đương nhiên là đẹp rồi, hơn nữa lại rất hợp với cô mà ko hợp với tôi nên tôi tặng cũng chả tiếc :))
- âm nhạc và tim có gắn kết à? hình như mình cũng có nghe qua :D Chả hiểu tim mình loại gì :-?
- VN thua, tôi có xem từ đầu đến cuối trận này. Rất ngưỡng mộ anh thủ môn, rất ghét mấy thằng hậu vệ. Mặc dù cũng thất vọng nhưng VN thua cũng là đúng vì chơi chán thấy rõ :-< - bla bla bla ... Thôi thì thú thật là mình viết comment ko giỏi. Câu cú linh tinh, mạch văn lung tung, ý ko rõ ràng :)) Nhưng cũng biết tóm lại là tôi rất thích bài viết của cô, rất thích blog của cô, cái gì cũng thích hết, công chúa ạ :X"

Có rất nhiều chuyện muốn tỏ bày cùng với cô, sleeping beauty ạ. Nhưng dường như khi nói nó ra thành lời rồi thì bao nhiêu ý thơ lại bay biến đi đâu hết. Cứ như những điều đẹp đẽ đấy chỉ thích hợp tồn tại trong tâm trí, không thể chống chọi với thực tế phũ phàng ngoài này. Hay nó giống như là 1 ý niệm bùng phát trong trí óc rồi tồn tại chẳng lâu sao băng, vèo qua, vụt sáng rồi tan biến mất không chút vết tích cứ như chưa từng tồn tại vậy. Viết blog này cũng như đem muối bỏ biển, hi vọng ghi lại 1 chút gì những gì đang vụt qua đời ta, nhưng những gì sâu kín nhất, những gì quan trọng nhất lại bí ẩn như đại dương, không thể nào diễn tả hết nổi thành lời. Rồi khi thành lời thì chúng lại cứ như khoác lên màu sắc khắc hẳn không nhận ra nổi nữa. Thật có nhiều chuyện đang xảy ra với tâm trí tôi, nhưng nếu không thật chủ tâm để ý thì cứ như là chả có chuyện gì vậy. Sự thay đổi này, cứ gọi nó là sự thay đổi đi, gọi là sự trưởng thành dường như là to tát quá, chầm chậm và dịu nhẹ như hương hoa ý. Biết nó ở đó, cảm nhận rõ nó, nhưng không tài nào nắm bắt hay điều kiển được. Dường như là muốn chia sẻ nó với cả thế giới nhỏ bé của mình nhưng nói ra bằng cách nào, bằng lời hát chăng :) Nhiều khi muốn gọi nó là "con gái" vì 1 cảm giác sung sướng nhỏ nhen rằng dường như chỉ con gái mới chứa trong mình cái điều kì diệu bé nhỏ ấy. Sleeping Beauty, điều mà tôi cố nói với người yêu ở đây là người yêu cũng thế, giống như người đẹp đang ngủ mà tôi đặt tên, ẩn chứa điều mà tôi cảm thấy nhưng không nhìn thấy hay sờ thấy được, và điều kì diệu bé nhỏ ấy, cái "con gái" của người yêu ấy, đẹp và dịu dàng vô cùng

Nó làm tôi thậm chí không muốn đặt dấu chấm câu tại đấy :) Tôi hiểu mà, dù thậm chí tôi không hiểu sao tôi lại hiểu, Sleeping Beauty, tự nhiên lại nhớ đến câu slogan có bản quyền của Việt Nam, vẻ đẹp tiềm ẩn. Đừng chê tôi lãng mạn không thực tế vì phủ nhận sự tồn tại của nó còn phũ phàng hơn là không biết đến sự có mặt nó ở đây. Lời cuối, cô có hiểu tôi đang nói gì không :))

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS
Read Comments

1 nhận xét:

Rosy nói...

Mặc dù biết là người ta hiểu nhưng đôi lúc vẫn cần phải nói ra để người ta hiểu hơn :P Mà tôi thì cũng chẳng giỏi cái này cho lắm. Nói chung là tôi hiểu những gì cô nói :))

Tôi có cái "con gái" của tôi, cũng như cô có cái "con gái" của cô vậy, my little princess. Vì đơn giản chúng ta đều là con gái, thích cái này và thích nhiều cái khác nữa :D

Being a girl is just wonderful :)

Đăng nhận xét